Khi cánh hoa úa màu
Tưởng chừng đã tàn phai
Thế mà ai nào biết
Hoa vui sướng nhường nào
Bởi một đời khoe sắc
Giữ trọn nghĩa ân tình
Ru bao làn gió mát
Hương thơm ngát bay xa
Rủ ong vàng, bướm trắng
Đến hút mật thưởng hoa
Mang theo chàng phấn nhỏ
Tạo quả non xanh rì
Để đời sau tiếp diễn
Hoa dù có rời cành
Quả kết thành trái ngọt
Chim hân hoan đón chờ
Rồi mai này quả chín
Hạt sẽ lại nảy mầm
Ôi vòng tròn sinh mệnh
Bắt nguồn ấy từ hoa
Người nghĩ hoa bất hạnh
Thương cảm cho phận hèn
Nhưng hoa nhìn xa rộng
Lại thấy đời thênh thang.
Văn Tú.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét