Có những ngày tháng Chín
Mưa tầm tã tuôn rơi
Ướt vai gầy dáng nhỏ
Co ro người dưới mưa
Có những ngày tháng Chín
Gió lùa qua hàng cây
Lá xạc xào rơi rụng
Tiễn biệt mùa dấu yêu
Vào một ngày tháng Chín
Người cất bước rời đi
Không quay đầu ngoảnh lại
Cứ thế mà lìa xa
Cũng mấy mùa tháng Chín
Ta lặng lẽ đi qua
Những cơn mưa nặng hạt
Bao gió bụi sương mờ
Rồi một chiều tháng Chín
Ta bất chợt nhận ra
Người và ta gặp lại
Hai kẻ lạ vụt qua
Ồ thì ra là vậy
Người lạ dần thành quen
Còn người quen hóa lạ
Ta nặng lòng làm chi!
Văn Tú.
Ảnh: Tháng Chín mùa lá rụng - Văn Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét