Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2023

ĐỒNG CHÍN

Một chiều thứ sáu trước Tết Nguyên Đán, mẹ con tôi được dịp về quê. Chạy ngang cánh đồng lúa chín ửng, bất giác tôi ngừng xe lại và chụp một tấm hình rồi khẽ cười một mình. Thầm nghĩ, vụ đông xuân đang vào cuối mùa, lúa ửng vàng mang theo bao nhiêu niềm hy vọng và cả lo lắng của bà con nông dân. 

Con gái lớn ngồi phía trước hỏi: 

- "Ruộng ông ngoại chỗ nào vậy mẹ?" 

Tôi phóng mắt về hướng xa tít, một tay chỉ về hướng cánh đồng còn xanh hơn và nói với con:

- "Ruộng ông ngoại ở trong đó, chỗ đám lúa màu xanh xanh đó con."

Con gái tôi lại thắc mắc:

- "Sao ruộng người ta chín rồi mà ruộng ông ngoại còn chưa chín hén mẹ."

Tôi cười hiền, xoa đầu con bé rồi giải thích:

- "Ruộng mình bên trong, phải gieo sau vài ngày để chín muộn hơn, nhường cho các ruộng ngoài gặt trước. Máy cắt của hợp tác xã sẽ cắt lần lượt từ ngoài vào trong con à."

Con gái như cũng hiểu ra, gật gù bảo:

- "Cũng giống như con và em vậy hén mẹ, làm gì cũng phải xếp hàng chờ đến lượt."

Tôi gật đầu, vừa đề máy xe vừa nói với con:

- "Ừ, phải biết phối hợp khi làm cùng nhau thì mọi việc sẽ thuận lợi con à."

Nhìn vào kính chiếu hậu, phía sau, ông xã cũng đang chở con gái nhỏ chạy tới. Tôi lên số rồi cho xe chạy. Miên man nghĩ, bà con mình đã tân tiến hơn xưa nhiều rồi, đã biết làm việc đồng loạt và theo quy trình chứ không còn tự phát nữa. Nhờ vậy mà giảm công chăm sóc, ít sâu rầy, ít bị thương lái ép giá mà cũng nhẹ nhân công nhờ máy móc hiện đại hỗ trợ nhiều. Thầm mong cho mưa thuận gió hòa, để cho bà con nông dân mình có cái Tết no ấm hơn, vui vẻ hơn.


Văn Tú.

Ảnh: Đồng chín. Tác giả: Văn Tú

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÉ MƯA

Sáng đi chợ, hai mẹ con mắc mưa. Mưa tới nhanh đến nỗi không kịp dừng xe để lấy áo mưa mà mặc. Luýnh qua luýnh quýnh cuối cùng cũng mở được ...