Trường em đủng đỉnh bên đường,
Vàng ươm một góc mến thương quê mình.
Dọc đường đô thị lung linh,
Đêm ngày vẫn dễ định hình trường em.
Khang trang, mát mẻ vào xem,
Cây xanh vươn tán đi kèm làm ô.
Nhớ ngày nào đến ngây ngô,
Lối còn chưa biết, thầy cô chỉ đường.
Mà nay em cũng tinh tường,
Làm người dẫn dắt các trường tham quan.
Học trò từng nhóm nhịp nhàng,
Đủng đà đủng đỉnh dạo ngang các phòng.
Nắng vàng thả khúc mênh mông,
Cùng em rảo bước thong dong ngày hè.
Ơ kìa, đủng đỉnh tiếng ve,
Bên cây đủng đỉnh lá che trên đầu.
Thương người thôi hết âu sầu,
Về nơi bến mới nhịp cầu bắc qua.
Lá cây đủng đỉnh la đà,
Rung rinh trong gió thướt tha sân trường.
Văn Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét