Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2022

HÔM NAY TÔI KHỎE

Hôm nay thức dậy, mở cửa ngôi nhà nhỏ, tôi bước ra sân. Những gì buồn vui của ngày hôm qua cũng theo đó mà tan biến sau một đêm dài ngon giấc. Sau những giông bão cuộc đời, tôi tự rút ra kinh nghiệm sống cho mình. Đó là dù có chuyện gì đi nữa, mỗi khi tôi quyết định đi ngủ và nhắm mắt lại, tôi thường sẽ loại bỏ tất cả những buồn phiền ra khỏi đầu mình. Tự thưởng cho bản thân mình một giấc ngủ sâu và lành mạnh nhất có thể. Chỉ có như thế, tôi mới có thể tiếp thêm năng lượng đầy đủ cho ngày tiếp theo và không để chuyện của ngày hôm qua ảnh hưởng đến chất lượng sống của ngày tiếp theo. Đó cũng là cách tôi yêu bản thân mình.

Hít một hơi thật sâu cho không khí trong lành trôi vào sống mũi đi qua khí quản đến cuống phổi. Cảm nhận luồng khí tươi mát có chút lành lạnh của buổi sáng tinh mơ chảy trong cơ thể, tôi như thấy mình tươi mới và tràn trề sức sống cho ngày mới. Sau vài động tác thể dục tay không, giúp máu lưu thông, dòng máu nóng dần lên khiến tôi có thêm năng lượng tích cực. Tiếng gà gáy sáng như một bài hát liên hồi được tua đi tua lại. Tiếng xe máy ngoài đường ngày một gần và nhiều hơn báo hiệu nhịp sống hối hả của ngày mới đã bắt đầu.

Nhìn lên bầu trời xanh được điểm xuyến một ít mây trắng. Trời đã sáng rõ, xa xa phía đằng đông, một vài tia nắng hãy còn yếu ớt chiếu rọi làm cho khoảng trời ấy sáng hẳn ra. Nhìn khung cảnh trước mắt, tôi thầm nghĩ, hôm nay có lẽ trời sẽ nắng đẹp. Cũng nên như thế, bởi vì mấy ngày nay mưa nhiều quá rồi, bầu trời ảm đạm, xám xịt. Quy luật của tự nhiên luôn thế. Mưa gột rửa cái nóng oi bức, mang đến sự mát mẻ. Còn nắng lại có nhiệm vụ hong khô sự ẩm thấp, mang ấm áp đến cho thế gian. Sự cân bằng ấy, cũng đã là một ưu đãi rất lớn của thiên nhiên. Nghĩ về những nơi quanh năm nắng cháy mà xem, hay những nơi quanh năm lạnh giá, chỉ vỏn vẹn một hai tháng có được chút nắng sưởi ấm. Nhìn vào sự khắc nghiệt ấy, thương cho những người dân nơi ấy, ta lại càng thấy mình quá may mắn. Càng như thế, mỗi người chúng ta cần biết trân trọng và bằng những hành động dù là nhỏ bé của mình để cùng chung tay bảo vệ ngôi nhà chung này.

Lấy chiếc đồng hồ theo dõi sức khỏe đeo vào tay, tôi bấm nút đo nhịp tim. Bảy mươi chín. Hôm nay mạch của tôi ổn định, không còn tăng cao vượt khung hay giảm đột ngột dưới mức cho phép nữa. Đấy là một tín hiệu vui đối với tôi. Tiếp tục bấm nút kiểm tra huyết áp, 113/75, huyết áp cũng nằm trong ngưỡng bình thường. Tôi khẽ gật đầu và mỉm cười như để tự khích lệ bản thân. Tốt lắm. Bắt đầu một ngày mới thật khỏe mạnh nhé tôi ơi.

Thế đó, càng lớn tuổi, con người sẽ càng tiếc nuối thanh xuân, càng về già, khi sức khỏe báo động thì mới lo lắng và mơ về cái thời cường tráng. Cũng như tôi đây, trước kia việc thức khuya là chuyện rất thường tình. Có những lần phải làm việc suốt đêm liên tục cả tuần liền. Thế mà chẳng hề hấn gì cả. Nhưng từ khi bước qua tuổi 35, tôi thấy rõ sức khỏe của mình không còn dẻo dai như trước nữa. Hơi muộn nhưng may thay tôi kịp nhận ra và bắt đầu sắp xếp lại thời gian biểu của mình. Có thể lúc này đây, khi bạn đọc bài viết này, bạn sẽ phì cười vì những điều tôi viết rất đỗi bình thường. Nhưng không sao cả. Rồi đến một lúc nào đó, bạn sẽ như tôi, chỉ cần sáng sớm thức dậy, và nhận ra mình khỏe, như thế đã là một niềm hạnh phúc. Hy vọng, bạn sẽ luôn biết yêu thương bản thân mình và nhận thấy vấn đề kịp thời hơn tôi. Hãy trân trọng những thứ mình có, nhất là sức khỏe, bạn nhé!

Văn Tú






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÉ MƯA

Sáng đi chợ, hai mẹ con mắc mưa. Mưa tới nhanh đến nỗi không kịp dừng xe để lấy áo mưa mà mặc. Luýnh qua luýnh quýnh cuối cùng cũng mở được ...