Có một nơi mang tên là miền nhớ
Không định danh, không địa chỉ rõ ràng
Nhưng ai ai cũng sở hữu riêng mình
Đôi ba lần thăm viếng lúc chông chênh
Có khi là những lần đau quặn thắt
Cũng có khi chỉ nhung nhớ bâng quơ
Ghé ở tạm vài giờ xoa dịu bớt
Nỗi nhớ thương chất chứa ở trong lòng
Miền xa xôi là miền trong ký ức
Miền cận kề những mảng nhớ mông lung
Miền sâu lắng nơi cất giữ niềm riêng
Trong vô thức độc hành trên ngõ vắng
Có một nơi mang theo nhiều kỷ niệm
Không cô đơn, không buồn tẻ bao giờ
Vẫn đâu đây bóng dáng thời son trẻ
Miền nhớ đong đầy, miền nhớ trong tim.
Văn Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét