Em tự hỏi có còn yêu anh không?
Giữa mùa đông cô đơn và quạnh quẽ
Tháng năm dài em mạnh mẽ hy sinh
Nhận được gì khi bình minh chợt đến?
Nghĩ chi xa cho hao mòn tâm trí
Đã vỡ rồi nào gắn lại được đâu
Phải không anh, thôi thì anh cứ bước
Em ở nơi này cũng chẳng đợi mong
Mùa đông trước, đôi ta còn hò hẹn
Ấm trong lòng dù trời rét căm căm
Đông năm nay, đã đường ai nấy bước
Trời ngoài kia cũng không lạnh hơn em
Gió táp mưa sa cũng thành quá khứ
Ngọt ngào đến mấy rồi cũng sẽ qua
Chỉ riêng mỗi ta là luôn còn đó
Kỷ niệm xưa, thôi, chôn kín trong lòng
Không có anh, em chu toàn mọi thứ
Không có em, anh vẫn tốt mỗi giờ
Thế xem như, ta không còn vương vấn
Mở tâm hồn, chào ngày mới vậy thôi
Nhìn hoa tuyết rơi ngoài hiên thật nhẹ
Phủ lên cành, lớp áo bông trắng muốt
Em tự hỏi, cây ơi ngươi có lạnh?
Hay sướng vui vì được tặng áo đông?
Văn Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét