Trời sinh nàng loài hoa sen tuyết
Kết tinh từ nắng gió vùng cao
Vách núi cheo leo hơn 5000 mét
Cây ẩn mình vươn đón nắng mai
Mất bảy năm để mà sinh trưởng
Nơi lạnh lẽo đất đá khô cằn
Gió thốc, mưa sa, sương mờ phủ
Tuyết rơi giá buốt đóng thành băng
Hoa trắng ngà loài cây thần dược
Như đóa sen nở giữa trời đông
Cứu mạng người, trừ bao độc tố
Ngậm tinh hoa, tám tháng bung hương
Tuyết Liên chỉ cầu người muốn gặp
Chẳng phải duyên, cỏ dại bên sườn
Mặc chân người giẫm nát lá xanh
Em chẳng hờn chẳng giận chi ai
Đã đúng duyên xin người nhẹ hái
Đóa hoa này dành tặng riêng anh
Sen trong tuyết là sen trong áo
Hòa con tim chảy nhịp đập chung.
Văn Tú
Ảnh Hoa sen tuyết - sưu tầm từ Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét