Đông đến hiên nhà không hề báo trước
Sáng mở cửa, chợt thấy Đông đứng chờ
Mang theo cơn gió lạnh ùa vào mặt
Thổi tung bay lọn tóc ngắn em thơ
Đông đến rồi thì mời vào xơi nước
Uống ngụm trà nóng cho đỡ buốt da
Kể ta nghe những nơi bạn từng qua
Có gì vui và thú vị vậy nè?
Đông thì thầm à toàn nơi thật tuyệt
Lá vàng khô trải thảm dưới chân ta
Nên thơ quá, ta mang theo chút tuyết
Phủ trắng lên bao con lộ gần xa
Thế bạn ta mấy mùa kia có ổn?
Nói Đông nghe, trong những tháng ngày qua
Xuân có vui, còn Hạ cháy hết mình?
Nàng Thu bước đến có dịu êm chăng?
Nàng Xuân tới mình may thêm áo mới
Chàng Hạ sang mình dạo khắp cùng mây
Thu tới cận kề ru giấc nồng say
Chỉ Đông đến là ta ra mở cửa
Bạn trăm năm đâu dễ lỡ hẹn xưa
Đông ở lại cùng ta thêm ít tháng
Mặc áo len rồi sánh bước bên nhau
Hay đọc sách và ngồi bên bếp lửa
Ba tháng đi qua, bốn mùa nắm giữ
Luật đất trời nào ai cãi được đâu!
Đợi mỏi mòn, gặp gỡ chút lại đi.
Văn Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét